Chàng trai mồ côi đi từ bãi rác tới Đại học Harvard
Cuộc sống nghèo khổ phải bới rác kiếm đồ ăn nhưng giấc mơ đi học vẫn luôn là khát khao cháy bỏng trong lòng cậu thiếu niên này.
Justus Uwayesu sinh ra ở vùng nông thôn phía đông đất nước Rwanda (một quốc gia nhỏ ở Châu Phi), mồ côi cả cha lẫn mẹ từ khi mới lên 3. Các nhân viên Hội chữ thập đỏ cứu sống cậu cùng 3 anh chị em khác của cậu và chăm sóc họ đến năm 1998. Tuy nhiên, khi số lượng trẻ mồ côi tăng chóng mặt, các nhân viên buộc phải gửi chúng về quê cũ.
Justus là người Rwanda thứ hai bước chân vào ngôi trường danh tiếng này.
Cũng trong năm đó, hạn hán và nạn đói hoành hành đã khiến Justus và anh chị em của mình phải nhịn đói dài ngày. Đến năm 2000, cậu cùng anh trai tới Kigali, thủ đô của Rwanda để kiếm ăn. Họ sống trong một bãi rác khổng lồ ở vùng ngoại ô. Đó cũng là nhà của hàng trăm đứa trẻ mồ côi khác.
May mắn tìm thấy một chiếc xe bị cháy, Justus đã phủ bìa các tông lên sàn xe và biến nó thành nhà ở. Cậu bé đã sống trong ngôi nhà tạm bợ đó trong 1 năm rưỡi mà không hề được tắm rửa. "Điều duy nhất em còn nhớ là một chút gì đó ấm áp trong đêm", cậu bé hồi tưởng lại.
Để tồn tại, chàng trai mồ cồi phải đu lên những chiếc xe rác chạy ra từ các khách sạn và tiệm bánh để kiếm được những miếng ngon nhất, trước khi họ xả rác xuống và bị xâu xé bởi những đứa trẻ mồ côi khác. Để tích trữ đồ ăn cho ngày cuối tuần - không có xe rác đi qua - cậu học được cách cất đồ ăn trong hộp thiếc và vùi vào thùng rác chứa than hồng để giữ ấm.
Justus cho biết, cậu đã bị rạn xương trong một lần nhảy xuống từ chiếc xe tải rác đang chạy và một lần suýt bị chôn sống khi một chiếc xe ủi đất đẩy rác xuống hố.
Ban ngày, khi ăn xin trên đường phố, cậu nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác. Cậu kể lại: "Vào buổi trưa, em nhìn thấy các bạn bằng tuổi mình vui vẻ đi học. Họ rất đẹp trong những bộ đồng phục. Điều đó cho em thấy sự khác biệt giữa hai thế giới. Lúc ấy, em không thể nhìn thấy tương lai của mình ở đâu cũng không biết làm thế nào để cuộc sống tốt hơn và thoát ra khỏi đó".
Thật may mắn, Justus đã gặp được bà Clare Effiong, một nhân viên từ thiện người Mỹ. Bà đến thăm các bãi rác vào một ngày Chủ nhật và nhìn thấy lũ trẻ mồ côi đang đánh nhau tranh giành đồ ăn, quần áo. Sau một cuộc trò chuyện, bà thuyết phục được bọn trẻ để đưa chúng đến nơi an toàn hơn, chỉ còn Justus Uwayesu bẩn thỉu và suy dinh dưỡng vẫn kiên trì bới rác không muốn đi. Clare Effiong đã hỏi cậu bé lý do tại sao, cậu bé trả lời: "Cháu muốn đi học!"
Bà Clare đã đưa Justus đến nhà mình, tắm rửa, thay quần áo, băng bó những vết thương trên cơ thể và đưa cậu đến trường. Với thành tích xuất sắc khi đạt điểm A ở tất cả các môn, Justus đã liên tiếp được học vượt lớp và được nhận vào một trường trung học cấp cao chuyên về các ngành khoa học.
Hơn 13 năm kể từ khi được đưa ra khỏi bãi rác, Justus đã trở thành một trong những học sinh giỏi nhất ở Rwanda. Không chỉ thành thạo tiếng mẹ đẻ, cậu còn có thể nói tiếng Pháp, Anh, Swahili và Lingala.
Không chỉ học giỏi, Justus còn tích cực tham gia các hoạt động xã hội như mở trường dạy nấu ăn cho các em gái và đang vận động xây dựng một khuôn viên vui chơi cho trẻ em mồ côi, thành lập một tổ chức từ thiện trẻ lan rộng đến các trường trung học trên toàn quốc, mua bảo hiểm y tế cho học sinh nghèo, viện trợ về y tế và học tập cho những học sinh khó khăn.
Vào mùa thu này, chàng trai mồ côi Justus Uwayesu sẽ chính thức trở thành sinh viên trường ĐH Harvard, ngành nghiên cứu Toán học, kinh tế và nhân quyền. Nhờ những thành tích xuất sắc cả về học tập và hoạt động xã hội, cậu được nhận học bổng toàn phần, là người Rwanda thứ hai bước chân vào ngôi trường danh tiếng này.
Justus đã trở thành ví dụ tiêu biểu cho khả năng vươn lên từ những nỗi đau đớn, tuyệt vọng nhất của nhân loại, nếu con người có ước mơ.