Mọi quan điểm cá nhân, yêu ghét giận hờn của mỗi cá nhân mà bột phát trên mạng xã hội, tạo hiệu ứng dây chuyền.
Những ngày cuối năm 2014, người dân Việt Nam cũng như người dân các nước đều dõi theo việc tìm kiếm chiếc máy bay AirAsia QZ8501 mất tích và các nạn nhân xấu số.
“Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng”
Ngay khi có tin đã tìm được thi thể các nạn nhân của chuyến bay, một nhà báo gây hoang mang khi post status trên Facebook thế này: “Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng”: Đã tìm thấy xác nạn nhân vụ máy bay AirAsia rơi. Đây là “tin tuyệt vui!”. Điều khiến người ta ngạc nhiên hơn là anh nhà báo kia là thư ký tòa soạn một tờ báo có uy tín tại TP.HCM. Status này khiến khá nhiều người phản ứng vì rõ ràng đây là tin buồn, chạm vào nỗi đau không chỉ của người thân các nạn nhân mà với cả những người có lòng trắc ẩn trên toàn thế giới. Tuy vậy, một đồng nghiệp của vị nhà báo kia lý giải rằng đấy là một cách “diễn đạt phản xạ phản chủ” trước một tin quá nóng chứ không ác ý.
Cùng thời điểm, một nhà báo có tên tuổi khác hồn nhiên lên Facebook “khoe” chuyện chị vừa đi cao tốc Lào Cai - Hà Nội nhưng né được việc mua vé mấy trăm ngàn đồng bằng cách trả 50.000 đồng cho người bán nước ven đường hướng dẫn lối thoát trạm bán vé. Có lẽ khi đăng status đó, chị không ý thức được rằng người đọc có thể hiểu chị vì cái lợi trước mắt mà coi thường luật pháp.