NGÀNH CNTT TUYỂN SINH NHIỀU CHỈ TIÊU NGÀNH CNTT, CNTT VIỆT NHẬT VÀ KHOA HỌC DỮ LIỆU

Tin Tức Khác

TÂM HOA TRỔ THIÊN LƯƠNG

on .

Trong tác phẩm Thú chơi sách, học giả Vương Hồng Sển cho biết: “Năm 1941, tôi làm thơ ký nơi Dinh Thống đốc Nam Kỳ, tôi có một bạn đồng liêu là Bùi Văn Hai được đi Hà Nội học bổ túc về khoa gìn giữ thư viện (archiviste). Có tin thi sĩ Tản Đà từ trần, nhờ đến cụ bà Nguyễn Khắc Hiếu xin vài kỷ niệm của thi sĩ, thì bà cụ rất sẵn lòng”. Lá thư trả lời ngày 22 Novembre 1941 của bạn cụ Sển, nay đọc lại, tự dưng tôi lại liên tưởng đến một nhà thơ ở đất Bình Dương: Lê Hưng VKD, tịnh danh lhvkd.

Tại sao thế?

Không liên tưởng sao được khi trong thư có đoạn thuật lại câu nói của vợ nhà thơ Tản Đà nhận xét về chồng: “Ông sẽ làm nhiều loại về tiểu thuyết v.v… nữa nếu ông còn vì bao giờ trong lòng ông vẫn có thơ văn muốn thì có”. Rõ ràng, đây là phẩm chất của người viết chuyên nghiệp, tất nhiên cũng cần phải có tài năng thì bất kỳ lúc vào cũng có thể viết.

Từ lâu nay, có cơ may lẫn cơ duyên được “kết bạn” sáng tác văn nghệ với nhà thơ, nhà giáo, lương y, nhà nghiên cứu Lê Hưng VKD, tôi nhận thấy ông cũng là một mẫu người như thế. Là một cảm hứng hết sức giồi dào, mạch chảy của thi hứng tưởng chừng bất tận, có thể viết đều đặn mỗi ngày, ông đã chạm đến đề tài khác nhau và phóng bút ở nhiều thể loại. Sức viết ấy, khi con người ta đã ngoài 80 thì lại càng quý và hiếm.

Thời trai trẻ, như nhiều người viết khác, ồ, ai cũng thế thôi, đó là lúc thi nhân viết về tình yêu đôi lứa thì nay không còn trẻ nữa, ông đã hướng một thế giới khác: Tâm linh, Tôn giáo, Siêu hình... Để từ đó, ông quán niệm, suy ngẫm bằng thơ - là thơ là vần điệu là câu chữ nhưng ám ảnh trong đó, triết lý trong đó là nhằm đạt đến thấu cảm về Lẽ sống, về sự Vĩnh cữu, về Sắc Không của Đời. Tôi nghĩ đó là thpơ của một người khi đã đến một độ tuổi nào đó, đã “đạt đạo” thì mới có thể.

Với tập thơ "Đóa mẫu đơn trên môi" đã viết và đang viết là mạch cảm xúc mà nhà thơ Lê Hưng VKD từng ngày ngao du cùng nàng thơ, kể ra, trong mỗi ngày cỏn giữ được cảm xúc ấy thật kỳ diệu và hoan hỉ cho chính mình và cho bao người khác. Ở đây là những suy ngẫm thú vị, thí dụ trước đây, bác sĩ Nguyễn Khắc Viện đã từng viết những câu tự nhắc nhở cho mình và cho người về cách thở:

Thót bụng thở ra

Phình bụng thở vào

Hai vai bất động

Chân tay thả lỏng

Êm, chậm, sâu, đều

Bình thường qua mũi

Khi gấp qua mồm

Đứng ngồi hay nằm

Ở đâu cũng được

Lúc nào cũng được

Với Lê Hưng VKD cũng là thở/ tập thở nhưng lại là một khái quát:

ÂM hít vào là "nhận"

DƯƠNG thở ra là "cho"

Vòng xoay tạo khỏe khoắn

Tâm hồn nhẹ như... THƠ !
.
Hít vào sâu, chậm rãi

Thêm việc phình bụng lên

Rồi thót nhanh bụng lại

Thở ra: quán chiếu "thiền"


Không ai thay Ta thở

Không ai thay Ta thiền

Âm Dương là thế đó

Nhờ Âm Dương đắc DUYÊN

Đây là một trong những bài thơ tạo ra ấn tượng khó quên. Rồi, trong cuộc sống này, há ai lại không từng nghe đến lời dạy của người xưa: “Nhẫn nhất thời phong bình lãng tĩnh, thoái nhất bước hải khoát thiên không” (Nhẫn một lúc thì sóng yên bể lặng, lùi một bước sẽ thấy biển rộng trời cao). Ngẫm ra lời dạy này thời nào cũng đúng và càng có ý nghĩa hơn trong tốc độ sống, nhịp sống của thời đại thế giởi phẳng. Nay trong suy ngẫm ngày, nhà thơ Lê Hưng VKD nhìn lại và diễn đạt bằng thể loại thơ bảy chữ, bốn khổ thơ:

Cứ bình tĩnh, dù đường đi chưa tới

Hành giả ơi, áo đã đẫm mồ hôi

Chân thấp chân cao, bóng chiều le lói

Đêm ngủ ngồi, rồi lặng ngắm sao rơi


Cứ bình tĩnh, trên cọc đời tạm trú

Hành giả ơi, chim bói cá tinh ma

Bầy ác điểu chờ thời cơ... gây sự

Đừng quan tâm, không bỏ áo cà sa


Cứ bình tĩnh, quên miệng người tán thán

Hành giả ơi, buông bỏ hết khen, chê

Lời ong tiếng ve, đấy là kiếp nạn!

Đã ra đi, sao biết được ngày về?
.
Cứ bình tĩnh, đành vậy thôi, thế nhé

Hoang mạc xa, rồi tịnh thất - nghiêm đường

Chuông và mõ, hành trì kinh CỨU THẾ

Hành giả ơi, tâm hoa trổ THIÊN LƯƠNG

Cảm xúc này, nhìn từ ngoại cảnh để tự nhủ lòng mình. Nhẫn, được soi rọi ở gó độ bình tĩnh, an nhiên, an tịnh, không vội vã cũng không sơ hãi, cứ bình tâm với chính mình để cuối cùng vẫn là mình là xét theo nghĩa của tử “thiên lương”. Tôi thích hai từ “thiên lương” kết thúc bài thơ này, là “Phần tốt đẹp có sẵn của con người do trời ban cho” (Hán - Việt tân tự điển, Nguyễn Quốc Hùng). Hầu như hiện nay ít ai sử dụng từ này nữa, vì thế, khi đọc của Lê Hưng VKD, tôi nhớ đến nhà thơ Tản Đà lúc lên Hầu trời (1921), Trời bảo công việc của tác giả "Giấc mộng lớn", "Giấc mộng con" ở trần gian:

Trời rằng: "Không phải là Trời đày,

Trời định sai con một việc này

Là việc "thiên lương" của nhân loại,

Cho con xuống thuật cùng đời hay."

Hiểu điều này, càng thấy bài thơ của Lê Hưng VKD đã hướng đến sự cốt lõi nhất khiến ta phải ngẫm nghĩ. Những bài thơ trong tập "Đóa mẫu đơn trên môi", luôn khiến người đọc phải trầm tĩnh suy ngẫm, không đọc vội, bình tâm nhẩn nha sẽ gặt hái được những điều mà ai ai cũng nói với lòng mình:

TÂM khỏe là ĐẠO khỏe

Đạo khỏe hết nguy nan

Vài dòng thơ chắp nối

Kỳ vọng sống BÌNH AN

                                    L.M.Q

Đến Quảng Bình đừng bỏ lỡ món ăn thơm phức này

on .

Không chỉ có phong cảnh hữu tình, Quảng Bình còn níu chân du khách bằng những món ăn dân dã mà đậm đà, khiến ai đã nếm qua đều nhớ mãi không quên.

Quảng Bình – mảnh đất miền Trung nắng gió, nơi được biết đến với những kỳ quan thiên nhiên như Phong Nha – Kẻ Bàng, biển Nhật Lệ thơ mộng và những dãy núi trập trùng – còn lưu giữ trong lòng du khách bởi nền ẩm thực đậm đà, mộc mạc mà khó quên. Ảnh Internet

Không cần phải là sơn hào hải vị, những món ăn bình dị của người Quảng Bình vẫn đủ sức “gây thương nhớ” chỉ sau một lần thưởng thức. Ảnh Internet

Nói đến Quảng Bình mà không nhắc đến bánh bột lọc là một thiếu sót lớn. Những chiếc bánh nhỏ nhắn, trong suốt, bên trong là nhân tôm đất, thịt ba chỉ rim đậm đà, được gói bằng lá chuối và hấp chín. Khi ăn, bánh mềm dai, hòa quyện cùng nước mắm chua ngọt pha chuẩn vị miền Trung khiến thực khách khó lòng dừng đũa. Ảnh Internet

Một món ăn khác gần gũi trong bữa sáng của người dân địa phương là cháo canh. Dù gọi là “cháo”, nhưng thực chất món này là những sợi bột mềm dai nấu cùng nước dùng hầm xương ngọt thanh, ăn kèm cá lóc, tôm hay chả tùy thích. Cháo canh thường được ăn kèm rau sống và ớt xanh cay nồng – một sự kết hợp đơn giản mà khiến thực khách phải xuýt xoa. Ảnh Internet

Bên cạnh đó, bánh khoái – món ăn dân dã mang đậm hương vị miền Trung – cũng là lựa chọn hấp dẫn. Bánh được đổ dày hơn bánh xèo, giòn rụm, bên trong là nhân tôm, thịt, giá và trứng. Điều đặc biệt nhất là phần nước lèo chấm bánh: thứ nước chấm sánh mịn làm từ gan, đậu phộng và mè rang, đậm đà và thơm nức, làm nên linh hồn cho món bánh đặc trưng này.

Nếu muốn thử một món ăn “lạ miệng” hơn, đừng bỏ qua đẻn biển – đặc sản vùng biển Nhật Lệ. Đẻn là loài rắn biển nhỏ, thân mềm, thịt thơm, thường được chế biến thành các món xào sả ớt, nướng muối ớt hay thậm chí ngâm rượu. Vị ngọt thanh, cay nồng của món ăn này khiến du khách ăn một lần là nhớ mãi.

Còn nếu bạn yêu thích những món ăn nhẹ, khoai deo chính là lựa chọn tuyệt vời. Từ những củ khoai lang bình dị, người Quảng Bình luộc chín rồi phơi nắng nhiều ngày, tạo ra món khoai deo dẻo dẻo, ngọt bùi và thơm mùi nắng gió. Ảnh Internet

Vào mùa lạnh, người dân nơi đây thường quây quần bên nồi lẩu cá khoai bốc khói nghi ngút. Loài cá thịt mềm, gần như tan ngay trong miệng, được nấu cùng cà chua, thì là và hành lá, tạo nên một nồi lẩu thanh ngọt, dễ ăn và rất đưa cơm. Ảnh Internet

Bánh bột lọc không còn xa lạ gì với du khách đến miền Trung, nhưng ở Quảng Bình có món ăn khá độc đáo là bánh mì kẹp bột lọc. Những viên bột lọc nhân tôm và nhân đậu xanh được chủ quán nhanh tay bỏ vào trong bánh mì còn nóng, chan thêm nước sốt cay. Ảnh Internet

Sò huyết sông Roòn là một đặc sản không thể bỏ qua ở Quảng Bình. Sò huyết ở vùng sông này có thể được chế biến thành rất nhiều món ăn, nhưng đặc sắc nhất có lẽ là sò huyết tái chanh và sò huyết chần nước mắm. Với cách chế biến độc đáo cùng với nguyên liệu tươi ngon bổ dưỡng, món ăn này chắc chắn sẽ là đặc sản không thể bỏ qua khi du lịch Quảng Bình. Ảnh Internet

Món gỏi cá Nghéo vừa mang hương vị chua chua, ngọt ngọt, vừa có độ giòn từ các loại rau xanh, kết hợp cùng thịt cá ngọt ngọt mang lại hương vị khác biệt và gây “ nhớ nhung” khi du khách thưởng thức dù là lần đầu tiên. Ảnh Internet

Vân Giang (Tổng hợp)

Nguồn: https://baomoi.com/den-quang-binh-dung-bo-lo-mon-an-thom-phuc-nay-c52019159.epi?utm_source=dapp&utm_campaign=share